thơ lê thu thùy
ảo ảnh
người nhìn tôi ánh mắt yêu thương(?)
trái tim đàn bà yếu mềm, bấn loạn
lý trí đàn bà lạ lùng, nông cạn
người nhìn tôi đâu cần biết gì tôi(!)
người ở trong tôi một ảo ảnh khác thường
về với thời gian dẫu đang là hiện tại
sao mắt môi cười vẫn mãi xa lạ
hiện thực muôn đời thật giả, vàng thau
tôi ở trong người như bóng trong gương
còn-mất, đến-đi người có cần biết
đành gắng gượng như lòai hoa sống hụt
sắc diện phù dung đâu để huyễn hoặc đời.
lê thu thùy