Thơ, của kẻ thẩn thờ. Thờ ơ... thơ

in #vietnamese7 years ago (edited)

Sương thu lành lạnh xót xa
Trở mình trăn trở cùng ta một mình
Em ơi hoa lá rung rinh
Dù hoa dù lá chung tình có nhau
Sao em rẽ bước đi mau
Mình anh ở lại thấm sầu nghìn thu.
Nghìn thu le lói nghìn thu
Nghìn thu nhìn lại, mịt mù mình anh.

images (1).png

Nắng ghé qua, kéo cả mùa thu qua
Dắt ta vào mộng la cà tìm em
Em ơi em, nắng nhẹ đợi bên thềm
Cùng anh hôn lấy, bóng chiều dần qua

images (1).png

Ta ngại nói yêu em
Sợ duyên tình không tới
Ta ngại tới nơi em
Sợ ba mẹ từ chối
Ta ngại nắm tay em
Sợ tan thành mây khói
Ta ngại...

images.png

Lá vàng rước cả mùa thu
Lá vàng rước cả tình thu trở về
Lá vàng rải buồn lê thê
Lá vàng thôi chớ bay về cùng anh…

paragraph-separator-44.jpg

Bạn thích bài nào nhất?

Nếu không thích bài nào hết, thì mai mình làm tiếp. :)

DSC_7644.JPG

Sort:  

e thích bài đầu tiên nhất nhưng mà thơ của a thường mang 1 tâm trạng buồn đến lạ

em cũng thích bài đầu tiên :))) hay nhứt

a thích văn thơ nhỉ , hay lắm a

thích bài 3

Hihi đọc thấy hay lắm nhưng thấy kiểu như man mác buồn ây ạ

Em cũng thích bài đầu tiên hơn cả, nhưng có lẽ anh dùng sai từ "trân trở", em nghĩ nó là "trăn trở"

1 phút ngẫu hứng của anh là đây sao :)

Hứng nhiều mệt lắm em ơi

Toàn về tình yêu thế anh.hay a lại tương tư ai r

hahahahaha..

Thế là đúng r, tức cảnh sinh tình r

hay,đọc cả xong tưởng 1 bài, đọc câu cuối mới biết là mấy bài

Có 2 dạng người mà ko bao giờ giấu được thiên hạ: 1 là người đang ăn mít và 2 là người đang yêu =)) Happy ending nhé Anh ơi :P

Thích số 3 nhưng thấy nó vẫn đang thiếu thiếu gì đó!

trài ơi. =)))) ăn mít

  1. Không có yêu. 2. Chắc hôm qua thiếu ngủ